Để tái chiếm TP Huế trong Mậu Thân 1968, Bộ Tư lệnh Mỹ đứng trước hai lựa chọn. Một là thận trọng mà tiến, chiếm từng nhà bằng cận chiến vũ khí cá nhân, chấp nhận thương vong cao cho binh sĩ. Hai là quyết tâm đánh mau đánh mạnh, dùng hỏa lực mạnh như bom, pháo để nhanh chóng đánh bật Quân Giải phóng miền Nam, nhưng như vậy sẽ buộc dân chúng Huế phải chấp nhận tổn thất rất lớn. Cuối cùng họ chọn cách thứ 2. Ngay cả máy bay B-52 cũng được trưng dụng để ném bom trải thảm vào thành phố.
Pháo không giật 107 mm
Một góc TP Huế sau khi bị B-52 rải thảm trong Mậu Thân 1968
Để tái chiếm bằng được TP Huế, quân Mỹ dùng pháo hạm và máy bay ném bom bắn phá suốt ngày đêm. Các loại vũ khí có sức sát thương hàng loạt như pháo không giật 107 mm bắn đạn tạo mưa đinh, bom napan, đạn pháo tăng, súng phun lửa... được sử dụng tối đa. Những vũ khí này cũng gây tác hại rất lớn cho dân thường. Theo thống kê, sau 25 ngày chiến sự, 80% TP Huế đã bị bom đạn Mỹ phá hủy, hàng ngàn thường dân cũng chết trong các cuộc giao tranh- Theo cuốn sách“Giải phẫu một cuộc chiến tranh” của Giáo Sư Sử học người Mỹ Gabriel Kolko. ( Gabriel Kolko: Giải phẫu một cuộc chiến tranh, Nhà xuất bản. Quân đội nhân dân, Hà Nội, 1991, t.1, tr. 287).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét